Góc bếp nhỏ tràn đầy tình yêu
- Ly Lê
- Jan 17, 2017
- 2 min read
Tôi là một đứa con gái vụng về của mẹ tôi! Mẹ là một người phụ nữ Hà Nội, chăm chỉ, giỏi giang, nấu ăn ngon, làm việc giỏi. Ngay từ những ngày bé, tôi đã quen với việc bám chân mẹ trong góc bếp nhà - đó là một căn nhà gỗ ba tôi tự dựng. Tôi còn nhớ từng cách mẹ xào rau, nấu canh rồi bày đồ ăn cho cả nhà, tôi cũng đã lớn lên cùng với những nếp sống, những hương vị đó. Mẹ yêu thương tôi rất nhiều, nhưng vì vậy lại càng khó tính với tôi về "nữ công gia chánh". Ngược lại với mẹ, tôi khá vụng về trong việc bếp núc, rán đồ ăn hay cháy, nấu canh thì bị mặn... nên suốt ngày bị mắng, nhưng chưa bao giờ mẹ bỏ cuộc với tôi - tất nhiên cho đến tận bây giờ, khi đã gần 30 tuổi thì mỗi lần vào bếp cùng mẹ chắc chắn sẽ vẫn bị mẹ kêu ca vì một món ăn nào đó, hoặc đơn giản vì chuẩn bị đũa ăn cho mọi người không cùng bộ ( với mẹ tôi, đồ bát , đĩa, đũa trên bàn ăn trong một bữa phải giống nhau, cùng một bộ hay cùng hoạ tiết)
Vậy mà, điều tôi nhớ nhất khi du học xa nhà lại chính là căn bếp tràn đầy tình thương đó. Tôi chợt nhật ra, đó là nơi đã nuôi dưỡng tâm hồn của tôi, nơi tràn ngập những bữa cơm hạnh phúc, những lúc gia đình quây quần ấm cúng bên nhau sau một ngày dài đi học, đi làm. Khi xa nhà, tôi lại càng thấu hiểu và yêu thương mẹ nhiều hơn, vì lúc đó tôi mới biết được để nấu được một bữa cơm ngon khó biết bao, nhưng để tất cả mọi thành viên trong gia đình cùng ngồi ăn với nhau càng khó hơn nữa.
Với cuộc sống hiện tại của tôi bây giờ, thì căn bếp chính là nơi tôi lấy lại thăng bằng cho mọi áp lực về công việc, cuộc sống hàng ngày. Cho dù nấu ăn không ăn bằng mẹ, nhưng hàng ngày tôi và bạn trai vẫn dành thời gian bên nhau, cùng nhau vào bếp, nấu một món ăn hai đứa thích và rồi cùng tận dưởng những giây phút bình yên như vậy.
Comments